Người xưa nói: Sinh, Lão, Bệnh, Tử. Hàm
ý nghĩa là con người Sinh ra sẽ vui sống khỏe mạnh cho đến già (Lão), đến mức già
rồi muốn chết đi thì tạo hóa cũng phải gây ra cho họ một cái lý do nào đó (Bệnh),
thì mới có thể chết (Tử) được.
(Thiền
với thiên nhiên)
Nhưng những gì ngày nay chúng ta đang chứng
kiến thi ngược lại: Sinh, Bệnh, Lão, Tử. Con người bây giờ Sinh ra coi Bệnh tật
như là một sự tất yếu, sống thì phải có bệnh... đến mức tìm thấy một người già
không có bệnh tật gì cũng thật hiếm hoi. Cuộc sống không còn là một niềm vui nữa mà đã
trở nên một gánh nặng, nhiều người cứ phải vất vả, khó nhọc tích trữ tiền bạc
phòng khi đau ốm. Họ chẳng còn thời gian để vui chơi, chẳng thể tận hưởng niềm
vui sướng mỗi ngày. Ám ảnh về sự ốm đau bệnh tật dường như là một sự tất yếu.
Chữa khỏi bệnh này có khi rồi lại sinh ra bệnh khác, vì thế mà cuộc sống luôn
âu lo, bất trắc và thường trực những muộn phiền.
Nếu biết chắc rằng cuộc sống sẽ chẳng thể
có bệnh tật, thì có lẽ bước đường đời ta đi sẽ nhẹ nhõm hơn, hạnh phúc hơn rất
nhiều, bớt đi được nhiều những sự lo âu và toan tính. Cái gánh nặng trĩu của cuộc
đời trên đôi vai gầy yếu sẽ trở nên nhẹ nhàng hơn.
Vậy
có thể có một cuộc sống không bệnh tật không?
Có
chứ ! Đó là lẽ tự nhiên mà. Hãy nhìn xung quanh mình xem, trong tự nhiên chẳng
có bệnh viện nào dành cho chim muông cả, chẳng có bệnh viện nào dành cho những
loài thú hoang dã. Vậy mà mỗi ngày chim vẫn hót, những loài thú luôn sống bình
yên và khỏe mạnh. Tất cả đều do thiên nhiên sinh ra và được nuôi dưỡng bằng những
quy luật của tự nhiên. Con người chúng ta cũng vậy, sinh ra là để vui sống, hạnh
phúc chứ chẳng phải là để bệnh tật hay nhận lấy khổ đau.
Có
lúc nào chúng ta tự hỏi vì sao một người uống bia rượu lại chỉ đỏ mặt chứ không phải đỏ chân? Một đứa trẻ sinh ra lại chỉ
thở bằng bụng chứ không bằng ngực? Một đứa trẻ hay người say bị ngã thường chẳng
việc gì? Vì sao có loài chỉ toàn răng nhọn (chó, mèo, hổ, báo), nhưng có loài
chỉ có răng bằng (trâu, bò, voi, ngựa...) mà thôi. Và vì sao chó mèo ăn rau
cũng chẳng chết nhưng chúng chẳng bao giờ ăn? Chúng ta đã không biết là tất cả
những biểu hiện, đặc tính, cấu tạo đó đều thể hiện rằng cơ thể con người và muôn loài đều do tự nhiên sinh ra, luôn
được chi phối và tuân theo các quy luật của thiên nhiên. Kẻ nào đi ngược lại những quy luật của thiên nhiên thì tất yếu sẽ rước lấy thảm họa.
Tự nhiên sinh ra muôn loài, và loài nào
sống theo trật tự, đẳng cấp của loài đó. Vì thế cuộc sống mới chan hòa, niềm
vui mới nảy sinh, và không bệnh tật nào có thể xảy đến. Duy chỉ có con người
chúng ta là chẳng biết gì về bản thân mình. Thậm chí chúng ta còn chẳng biết gì về bản thân mình, về cái trung tâm quan trọng nhất của con người, của cơ thể mình là gì. Có người
cho đó là Tim, nhưng khoa học đã chứng minh một người tim đã ngừng đập trong
vòng 7 phút vẫn có thể sống lại nếu cấp cứu kịp thời. Có người cho cái trung tâm
quan trọng nhất là não, nhưng chẳng phải vậy, một người hôn mê vẫn tỉnh lại như
thường... Trung tâm quan trọng nhất của con người chẳng phải tim, cũng không phải
não. Vì nếu không, khi tim ngừng đập, não ngừng hoạt động, con người ta sẽ chết,
chẳng thể nào cấp cứu được. Có một trung tâm quan trọng khác trong cơ thể vẫn chưa chết, và
đó là bí mật của sự hồi sinh. Nơi khởi nguồn của sức sống mãnh liệt và khả năng
chịu đựng gian khó.
Không
hiểu về cơ thể mình, cũng chẳng biết gì đến tự nhiên. Chúng ta cũng chẳng biết
phải ăn gì? sống như thế nào? Tư tưởng nên ra sao mới là đúng cách, hợp với tự
nhiên và đặc trưng của loài.
Do
vậy mọi bất ổn mới sinh ra. Bệnh tật là không tránh khỏi. Đi ngược lại các quá trình và quy luật của tự nhiên
là khởi nguồn của mọi sự khổ đau và bệnh tật trong đời sống.
Bệnh
tật, là kết quả của những gì trái với thiên nhiên. Sống thuận theo những quy luật
của tự nhiên không thể có bệnh.
(Chẳng
có bệnh viện nào dành cho những chú chim này)
Nhưng
có bệnh rồi làm sao chữa khỏi?
Khả năng tự chữa lành của cơ thể là hết
sức kỳ diệu, bởi cơ thể con người luôn hướng đến tự nhiên mà bản chất của tự
nhiên là vô bệnh tật. Bệnh tật chỉ sinh ra khi cơ thể lệch lạc, trái với tự
nhiên mà thôi. Bởi vậy phương pháp đúng đắn là: hãy trả cơ thể về với tự nhiên,
và tự khắc cơ thể sẽ tự sữa chữa, khắc phục những hư hỏng của nó, chữa khỏi mọi
bệnh tật mà nó đang mang.
Chúng ta không biết rằng phần lớn các loại
thuốc không phải để chữa bệnh, mà thuốc chỉ đóng vai trò giúp cho cơ thể tự chữa bệnh mà
thôi. Ví dụ những vị thuốc từ thiên nhiên như lá dâu, củ sen, gừng... giúp cho
Phổi khỏe mạnh lên, từ đó chữa khỏi các bệnh về phổi.
Những
đậu đỏ, sắn dây... sẽ làm cho cơ thể ấm lên, từ đó giúp cho cơ thể tự chữa khỏi
bệnh cảm (do nhiễm lạnh)..vv...
Còn
nguyên lý của cái gọi là “thuốc chữa bệnh” thì sao? Chúng ta biết thức ăn của
các loại vi trùng gây bệnh là lấy từ cơ thể của chúng ta. Vậy để tiêu diệt vi
trùng thì người ta làm cho thức ăn của chúng bị nhiễm độc, và chúng sẽ chết vì
ngộ độc khi ăn thức ăn đó.
Nói
một cách khác đi, nghĩa là chúng ta phải tự đầu độc cơ thể mình, tất nhiên là ở
mức chết vi trùng chứ chưa chết người ngay. Đây cũng là cơ chế của thuốc kháng
sinh và nhiều loại thuốc khác, khi các loại vi trùng thích nghi được với thức
ăn độc đó mà không chết, chúng ta lại phải tăng lượng độc tính lên cho chúng.
Và đó là nguyên nhân vì sao các loại thuốc ngày nay lại có nhiều tác dụng phụ
không mong muốn đến thế, không sinh ra bệnh khác thì cũng khiến chúng ta không
còn được khỏe mạnh theo đúng nghĩa và suy giảm tuổi thọ.
Trong
giới bác sỹ, tây y, thường có câu nói: Bác sĩ không chữa được bệnh cho con
mình. Vì sao bạn biết không? Vì họ biết có nhiều loại thuốc có rất nhiều phản ứng
phụ, nhiều độc tố, tai hại và không muốn dùng, mà không dùng thì bệnh khó mà bớt được. Nhưng
với những bệnh nhân khác thì họ bất kể.
Không hiểu nguyên nhân hình thành và cơ
chế của cơ thể gây nên các bệnh, vì thế danh sách các chứng bệnh được liệt vào
dạng mãn tính, hay nan y ngày một dài ra: Viêm xoang, trầm cảm, tim mạch, tiểu
đường, mất ngủ, trĩ, cao huyết áp..vv... Trên thực tế hầu hết các bệnh này đều
có thể chữa khỏi rất nhanh mà không cần phải dùng thuốc.
Tây
y phân loại bệnh theo tổn thương và triệu chứng, và chỉ thiên về chữa triệu chứng
(phần ngọn) chứ không chữa được tuyệt căn (phần gốc).
Đông
y được cho là củng cố tạng phủ (phần gốc) từ đó chữa bệnh, nhưng sao chữa hoài
mà vẫn không khỏi? bớt bệnh này vẫn sinh ra bệnh khác?
Các
liệu pháp khác được coi là chữa bệnh không dùng thuốc như, bấm huyệt, diện chẩn,
châm cứu chủ trương khơi thông được kinh mạch từ đó cơ thể tự chữa khỏi, điều
này không sai. Nhưng nguyên nhân nào dẫn đến tắc nghẽn kinh mạch, và cách nào để
hiện tượng tắc nghẽn đó không lặp lại thì không thấy nói đến.
Các
phương pháp tập luyện Thiền, Yoga, Khí công gần như là một sự thách đố. Phải
chăng vì ta chưa đạt được đỉnh cao của môn phái để từ đó có thể chữa khỏi bệnh
nan y ?
(Danh
y Tôn Tử)
Vì sao người xưa nói, một thầy thuốc giỏi phải
thông hiểu Nho, Y, Lý, Số ?
Nho:
Câu nói này xuất phát từ thời kỳ xã hội Phong Kiến, thời mà Nho giáo (đạo Nho hay còn gọi là đạo Khổng) là phương châm củng cố xã hội; hàm ý nói người thầy
thuốc phải hiểu rõ cái thời mà mình đang sống.
Y:
Là y thuật chuyên môn để chữa bệnh.
Lý:
Ngoài cái nghĩa là lý và sự, thì còn có nghĩa là địa lý, đất đai, thổ nhưỡng... (có
nhiều bệnh tật mà nguyên nhân hình thành là do môi trường sinh sống, đất đai, nhà ở..vv...)
Số: Ngoài ý nghĩa về tướng số, nếu biết những
nguyên nhân nào hình thành nên số mệnh thì có thể giúp người khác thay đổi được
số mệnh của mình. Dựa vào đó người thầy biết tại sao cùng một bệnh nhưng ở người
này có thể chữa khỏi, nhưng ở người khác thì không thể chữa.
Thầy
thuốc ngày nay thì sao?
Không
hiểu nguyên nhân gây nên các chứng bệnh, nên việc chữa bệnh ngày nay xuất hiện
nhiều từ ngữ chung chung; Tây y nói: “rối loạn chuyển hóa” (nhưng như thế nào
là chuyển hóa đúng?). Một bệnh nhân bị đau đầu mà chụp, chiếu không thấy tổn
thương, khối u thì đành kết luận: “rối loạn tiền đình, thiểu năng tuần hoàn...”,
nghĩa là máu lên não ít đi. Nhưng người ta có đo được trước lúc bị bệnh lượng
máu lên não của người đó là bao nhiêu lít/1phút, và lúc bệnh lượng máu lên não
là bao nhiêu trong mỗi phút đâu. Và thế là người bệnh cứ sống chung với bệnh
đau đầu sau khi tốn kém khá nhiều tiền bạc và hao hụt về sức khỏe.
Đông
y nói: do “dị ứng cơ địa” nên không hợp thuốc, nhưng thế nào là cơ địa? Làm sao
để hợp? Trong cơ thể người sao chẳng thấy cơ nào gọi là cơ địa? Chẳng nhẽ lại
không thể chữa?
Tự nhiên không phức tạp đến thế đâu. Chỉ
vì không hiểu nên chúng ta đã làm cho mọi thứ trở nên phức tạp hơn mà thôi. Con
người đã tự dệt nên cho mình một mạng lưới mâu thuẫn về những luận giải, khuyến
cáo, đến nỗi chẳng còn biết đâu là lối ra nữa.
Bản
chất của tự nhiên rất đơn giản, dễ hiểu, phù hợp với các quy luật của trời đất.
Và chân lý nằm trong những điều đơn giản đó.
Không
có cơ thể thì chẳng thể có bệnh tật ! đó chẳng phải là chân lý sao ?! Bệnh tật
chỉ sinh ra khi cơ thể bất ổn, lệch lạc, khi bị vận hành sai không đúng chức
năng. Nên khi cơ thể thay đổi thì bệnh tật sẽ thay đổi. Cơ thể thay đổi theo
chiều hướng xấu sẽ phát sinh bệnh tật và ngày càng nghiêm trọng. Cơ thể thay đổi
theo chiều hướng đúng sẽ chữa khỏi bệnh tật và chúng ta trở nên khỏe mạnh, bình
an như chưa hề có bệnh.
Không
có con người thì chẳng thể có số phận! Một
chân lý đơn giản nữa!
Vì
sao nói số phận người này khác với người kia? Vì đơn giản, do người này khác
người kia thôi. Nên khi ta biết cách thay đổi con người mình thì ta sẽ thay đổi
được cuộc đời, số phận của mình. Khi biết con người hình thành và dựa vào những
yếu tố nào để tồn tại, phát triển, thì ta nương vào đó để thay đổi cũng chẳng
phải là điều bất khả thi.
(Thiền - hòa
mình với thiên nhiên)
Đến đây chắc chúng ta sẽ tự hỏi: Vậy thế
nào mới là hiểu đúng về Cơ thể? Con người? Và đâu là các quy luật của tự nhiên,
đất trời? Làm thế nào để chữa khỏi mọi bệnh tật mà không cần phải dùng thuốc ?
Lão
hẹn gặp lại bạn trong khóa học nhé. Lão sẽ trả lời những câu hỏi, và giải đáp
những thắc mắc của bạn. Hướng dẫn cho bạn phương pháp tập luyện đúng, hiệu quả.
Giúp bạn hiểu thế nào là các quy luật, lối sống hợp với tự nhiên, từ đó chữa khỏi
mọi bệnh tật, cho dù là bệnh nan y, chuyển hóa khổ đau thành hạnh phúc, bất hạnh thành may mắn.
Con
người chúng ta là bản thể duy nhất, chẳng ai giống ai. Từ tư tưởng, đến môi trường, từ hoàn cảnh đến lối sống, tình trạng thể chất
hiện tại..vv... Nên tuy cùng một bệnh nhưng cách chữa trị cho từng người sẽ là
không giống nhau (chứ không phải là do “cơ địa” không hợp thuốc).
Con
người được hình thành và tác động bởi rất nhiều yếu tố. Từ tình cảm, tư tưởng,
thức ăn, nước uống, môi trường đến những quy luật của thiên nhiên... Bệnh tật
cũng được tạo nên từ những yếu tố đó. Nên việc chữa khỏi bệnh mà không cần phải
dùng thuốc không chỉ dựa vào một yếu tố, mà phải hiểu biết rất nhiều các yếu tố
liên quan khác. Đó là cái mà chúng ta gọi là “Phương pháp chữa trị toàn đồ”, chữa
trị tổng phổ trên nhiều phương diện khác nhau.
Ở
đây lão sử dụng Thiền. Một khoa học về cơ thể chứ không phải tôn giáo hay tín ngưỡng. Một phương pháp Thiền rất tốt cho việc cân bằng tâm lý, tư tưởng, phục hồi các chức năng của cơ thể làm nền tảng. Thiền ứng dụng Năng lượng để chữa bệnh, bên cạnh đó là sự hiểu biết
về đời sống, kết hợp ứng dụng những quy luật của tự nhiên vào việc chữa trị.
Dưới cách nhìn của tự nhiên thì chẳng có
căn bệnh nào được gọi là nan y cả. Chỉ có những người tạo ra cho mình bệnh nan y mà thôi. Và mọi bệnh tật đều có thể chữa khỏi. Phương pháp chữa bệnh đúng là có thể chữa khỏi
mọi bệnh tật cùng lúc, và chỉ chữa một lần mà thôi. Từ đó trở đi cơ thể chúng ta
không bao giờ còn bị bệnh tật nữa, có thể sống khỏe mạnh, an vui và trường thọ.
Thiên
về chữa mệnh hơn là chữa bệnh. Chữa khỏi bệnh tật chỉ là chuyện nhỏ, chẳng có bệnh tật nào là không thể chữa khi ta hiểu rõ nguyên lý. Mà cái chính là dựa vào đó
để tìm được cách thay đổi cuộc đời, số phận; biến muộn phiền thành niềm vui,
khó khăn thành thử thách, khổ đau thành hạnh phúc. Có thể sống một đời bình an,
khỏe mạnh và đầy ắp tiếng cười, tình thương yêu, đó mới là điều cốt yếu.
"Bệnh tật không phải là một hình phạt, mà là cơ hội cuối cùng để ta dành lại quyền được sống. Nhờ có bệnh tật mà con người mới tìm hiểu được đâu là nguyên tắc căn bản của sức khỏe và các định luật nghiêm khắc của thiên nhiên. Bệnh tật tàn phá một phần để cứu toàn bộ cơ thể".
"Bệnh tật không phải là một hình phạt, mà là cơ hội cuối cùng để ta dành lại quyền được sống. Nhờ có bệnh tật mà con người mới tìm hiểu được đâu là nguyên tắc căn bản của sức khỏe và các định luật nghiêm khắc của thiên nhiên. Bệnh tật tàn phá một phần để cứu toàn bộ cơ thể".
Lão tiensinh
Cảm ơn vì bạn đã
đọc.
Bài viết liên quan:
1 nhận xét:
Lão tiên sinh có thể quay video cho những người bị bệnh như chúng con xem và dễ học hơn không. Chân thành cảm ơn lão
Đăng nhận xét